......
.........
Mưa...
Mưa lặng lẽ rƠi...
Mưa vÔ tình rƠi xuỐng bỎ lại sau lƯng nhữg niềm đau và nỔi nhỚ...
Mưa làm ta nhỚ nhUng...
Mưa làm ta cảm thấy tim nhÓi buỐt, giá băng...
Mưa làm ta thấy mình quá nhỎ bé, khÔng thể sỐng nếu thiếu ai đấy...
Mưa làm ta cần mỘt vÒng tay ấm áp...
Mưa làm ta muỐn cÓ mỘt nụ hÔn để sưỞi ấm cOn tim...
Mưa như nhỮng giỌt nưỚc mắt lăn dài trên khOé mi...
Mưa làm mắt ta mỜ đi vì lệ cay...
Mưa làm mÔi ta cÓ cảm giác đau vì cắn chặt...
Mưa làm tay ta rUn vì đỌc nhỮng dÒng tin nhắn cỦa ai đÓ...
Mưa làm cOn tim ta nhÓi
...Mưa làm cƠ thể nÓng lên vì cO rÚt trOng chiếc chăn để khÓc...
Mưa...đang khÓc
GiÓ...GiÓ...
GiÓ se lạnh...
GiÓ vÔ tình đi ngang để lại nƠi đây mỘt nỔi nhỚ
GiÓ...
GiÓ se lạnh...
GiÓ vÔ tình đi ngang để lại nƠi đây mỘt nỔi nhỚ...
GiÓ hỮng hỜ xem ta khÓc...
GiÓ Ơi...
GiÓ giúp ta nÓi vỚi ấy, ta iu ấy lắm...
GiÓ giúp ta giữ bí mật vỚi ấy mỖi khi cƠn mƯa qua...
GiÓ giúp ta đƯa nỔi nhỚ đi xa để tim khÔng đau mỖi khi cƠn mƯa tỚi...GiÓ giÚp ta...làm tất cả chO ấy
...giÓ nhé!
GiÓ Ơi
Và cƠn
mƯa qua...
...
giÓ ngỪng thỔi
Bỏ lại đây một con người nhỏ bé
Lệ vẫn cay nhòe khóe mi
Mưa đi rồi...
Gió đi rồi...
Nhưng nỗi nhớ vẫn còn đây...
Vẫn nhớ lắm...
Vẫn iu lắm...
Đơn phương thôi